|
Trong từng câu chuyện nhỏ bé ấy như thấy bóng dáng hàng triệu hậu phương, luôn vững vàng hướng về tiền tuyến, về đất nước. Nỗi nhớ thương, lo lắng cũng không làm những nữ dân quân tự vệ chùn bước, mà hóa thành động lực để mỗi sải chân thêm vững vàng.
Trong suốt hành trình dài bền bỉ luyện tập ấy, nếu chỉ có ý chí cá nhân, họ khó lòng đi đến cuối chặng đường. Chính tình đồng đội, tình chị em đã trở thành điểm tựa lớn nhất.
Trong đội hình, ai bước chệch nhịp, cả hàng sẽ cùng nhau chỉnh lại, đi lại. Tiếng cười, câu hát vang lên trong giờ giải lao cũng như xua tan cái nóng oi ả, nguôi ngoai nỗi nhớ nhà. Chính sự sẻ chia ấy đã giúp họ kề vai sát cánh, không ai bị bỏ lại phía sau. “Sự gắn bó ấy, có thể được thấy khi chúng tôi bước đi, tay người này kề sát tay người kia, như nối dài sợi dây đoàn kết của nữ dân quân 54 các dân tộc anh em cả nước”, Lê Anh Quỳnh chia sẻ.
Còn với chị Ái Linh, khi nhớ lại lần đầu đem ảnh con ra xem, cả đội ùa vào, hỏi han, chia sẻ, lại chẳng thể kìm nước mắt: “Cảm giác như gia đình thứ hai vậy. Mỗi khi thấy tôi buồn, các em đều động viên cùng nhau vượt qua”.
Tay các nữ dân quân kề sát nhau, tượng trưng cho tinh thần đoàn kết. |
Động tác của các nữ dân quân đúng, đều, đẹp "cả khối như một". |
Không chỉ trong những giờ tập luyện căng thẳng, tinh thần đoàn kết còn thể hiện trong cả những điều nhỏ bé. Sau mỗi buổi tập dài dưới nắng, cả đội lại ríu rít chia sẻ với nhau những bí quyết chăm sóc da, cách làm dịu đi cái rát bỏng, giảm thiểu tác động của nắng gió. Tiếng cười trong phòng nghỉ vang lên, xua tan mệt nhọc.
Chính những phút giây tưởng như rất “con gái” ấy lại làm họ xích lại gần nhau hơn, để rồi bước ra thao trường, ai nấy đều rắn rỏi, nghiêm trang, kề vai sát cánh trong hàng ngũ.
Nụ cười các nữ dân quân trong giờ giải lao, cùng nhau hát văn nghệ. |
Gần 200 nữ dân quân tự vệ của Quân khu 4 gây ấn tượng mạnh với bất kỳ ai lần đầu gặp bởi sự hiện thân của nhiệt huyết và quyết đoán. Thế nhưng, những gương mặt đó cũng sáng lên sự tự tin, mơ mộng của người con gái trẻ với đầy hoài bão, với sự dịu dàng, ngại ngùng. Trong ánh mắt của họ vẫn luôn sáng lên niềm tin sắt son. Họ hiểu, bước chân của mình không chỉ đại diện cho cá nhân, mà còn là đại diện cho 54 dân tộc anh em, cho tinh thần nữ dân quân tự vệ Việt Nam từ thời kháng chiến đến hôm nay.
Nhìn “học trò” sải bước trong những buổi tổng hợp luyện, sơ duyệt, Đại úy Nguyễn Đăng Quốc Sỹ như thấy bóng dáng chính mình khi chọn đứng vào hàng ngũ của quân đội: tràn đầy lý tưởng, sẵn sàng cống hiến. “Ngày 2/9 tới đây, khi họ bước qua Quảng trường Ba Đình lịch sử, rồi đi trong vòng tay nhân dân, đó sẽ là thành quả lớn nhất, không chỉ của riêng họ, mà của cả tập thể, của truyền thống nữ dân quân tự vệ Việt Nam”, anh tự hào khẳng định.
Khối Nữ dân quân các dân tộc Việt Nam sải bước qua Quảng trường Ba Đình trong buổi tổng duyệt sáng 30/8. Ảnh: VGP. |
Trải qua sự tôi luyện và trưởng thành, lực lượng dân quân tự vệ luôn xứng đáng với lời khen ngợi, khẳng định của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Dân quân, tự vệ và du kích là lực lượng của toàn dân tộc, là một lực lượng vô địch, là một bức tường sắt của Tổ quốc. Vô luận kẻ địch hung bạo thế nào, hễ đụng vào lực lượng đó, bức tường đó, thì địch nào cũng phải tan rã”.
Và chính những tiếng vỗ tay reo hò, những cái ôm của nhân dân, những quan tâm kịp thời từ lãnh đạo, chỉ huy, những chia sẻ, động viên từ gia đình, đã trở thành nguồn sức mạnh nâng bước những nữ dân quân, giúp họ yên tâm, tin tưởng để toàn tâm toàn ý cho nhiệm vụ.
Khối Nữ dân quân các dân tộc Việt Nam đi giữa vòng tay nhân dân trong buổi tổng duyệt sáng 30/8. Ảnh: Dân trí. |
Ngày Quốc khánh đang đến gần. Khi lá Quốc kỳ đỏ thắm tung bay, khi tiếng quân nhạc vang lên, khi khối Nữ dân quân các dân tộc Việt Nam sải bước qua lễ đài, đó sẽ là khoảnh khắc không thể nào quên.
Đó không chỉ là một đội hình chỉnh tề, đó là khúc tráng ca của lòng yêu nước, của tinh thần đại đoàn kết, của sự kiên cường bất khuất. Đó là hình ảnh những người phụ nữ, vốn gắn với hậu phương, nay hiên ngang trên Quảng trường Ba Đình, khẳng định: phụ nữ Việt Nam không chỉ biết chăm lo gia đình, mà còn sẵn sàng gánh vác sứ mệnh dân tộc, đồng hành cùng Tổ quốc trong mọi chặng đường.
Khúc quân hành của họ sẽ còn vang vọng, như ngọn lửa truyền lại cho thế hệ hôm nay và mai sau: đoàn kết, dấn thân, vượt khó – đó là chìa khóa để dân tộc trường tồn và phát triển.
|