Giữa thời đại công nghiệp, vẫn còn đó một xưởng may, nơi con người được coi trọng hơn con số, nơi lao động không chỉ là kế sinh nhai mà là một đại gia đình tràn ngập tình yêu thương. Ở đó, trở thành nơi nương nhờ cho những phụ nữ nghèo, có người vừa làm ruộng, vừa may, có người đơn thân nuôi con, có người sáng đưa con đi học, trưa về cắm cúi bên máy. Giờ giấc linh hoạt, ai bận việc nhà có thể nghỉ. Điều duy nhất chị Ngọc yêu cầu là: “Làm có tâm!”. Cái cách vận hành tưởng giản đơn ấy lại tạo nên một mô hình nhân văn hiếm có.
Từ những ngày đầu, khi công ty mới đi vào hoạt động, nhiều chị em phụ nữ trong thôn xóm tìm đến chị Ngọc khi chưa biết tí gì về may, nhưng chính chị là người hướng dẫn mọi người cách làm việc.
Chị Nguyễn Thị Huệ (33 tuổi), thôn Đại Hào, xã Triệu Bình, tỉnh Quảng Trị bộc bạch: “Khi xin việc vào công ty tôi khá lo lắng, vì bản thân chưa có tay nghề, chị Ngọc đã dạy cho tôi từ những thứ đơn giản nhất đến phức tạp. Có những ngày, tôi loay hoay mãi không làm được thì chị Ngọc cho tôi mượn cả máy may về nhà để luyện tập. Tôi biết ơn chị vì những điều bình dị nhưng ấm áp như thế”.
Hoàn cảnh của chị Huệ cũng rất khó khăn. Chị ly hôn, một mình nuôi con nhỏ, mẹ già, là kinh tế chính trong gia đình. Có những thời điểm chị Huệ vất vả không biết bám víu vào đâu, may sao được nhận vào công ty làm, cuộc sống chị bớt phần lo toan. Hằng ngày, chị được tạo điều kiện đi muộn về sớm đón con, chăm mẹ, con ốm thì có thể nghỉ. Có hôm, chị đón con đi học về thì đưa con đến công ty để ăn trưa cùng mọi người, các chị em trong công ty ai cũng quý mến cháu. Cuộc sống tuy giản dị, nhưng yên bình.
Đặc biệt hơn, trong công ty có một số trường hợp công nhân bị câm điếc bẩm sinh được chị Ngọc nhận vào làm việc, và duy nhất chỉ có chị giao tiếp được với họ bằng ngôn ngữ ký hiệu. Chị sẽ trực tiếp nói chuyện, chỉ dẫn, giao việc cho họ và thậm chí là phiên dịch mỗi khi họ muốn trao đổi với mọi người.
Công ty TNHH May XNK Đại Song Tiến là mái nhà chung cho những phận đời yếu thế.
|
Chị Ngọc bảo mình hiểu được ngôn ngữ ký hiệu nhờ những năm tháng làm việc xa nhà, chị từng quen và làm việc cùng một người câm điếc. Chính sự yêu thương đó khiến công ty của chị Ngọc trở thành mái nhà chung cho nhiều phận đời yếu thế. Ở đây, ai khó khăn đều được sẻ chia.
Giữa thanh âm của những chiếc máy may rộn ràng, tôi thấy rõ những gương mặt rạng rỡ, những người phụ nữ từng yếu đuối, nay trở nên vững vàng. Mỗi đường kim, mũi chỉ họ tạo ra như đang khâu vá lại chính cuộc đời mình, từ những mảnh vụn của cơ cực thành tấm vải lành của hy vọng.
Trong công ty, chị Ngọc không chỉ là giám đốc, mà còn là người chị lớn của đại gia đình ấy. Ngày nào xưởng nhiều hàng, chị lại ngồi xuống bàn may, cùng công nhân cắt vải, là đồ, may phụ các công đoạn. Cái dáng nhỏ bé của người phụ nữ tuổi ngoài 40, tay thoăn thoắt đưa vải qua bàn kim, chân đạp máy nhịp nhàng khiến ai nhìn cũng ấm lòng.
“Tôi luôn mong muốn rằng xưởng may của mình sẽ là một nơi không chỉ đào tạo nghề, mà còn nuôi dưỡng những ước mơ. Khi một người phụ nữ có công việc, có thu nhập, họ có thể làm chủ được cuộc đời mình và có khả năng chăm sóc cho gia đình”, chị Ngọc nhấn mạnh, đôi mắt đầy niềm tin.
Quả ngọt trên miền quê của người phụ nữ nhỏ nhắn, can trường.
|
Tại đây, thu nhập mỗi tháng của công nhân dao động từ 5 đến 10 triệu đồng. Bữa trưa được hỗ trợ 18.000 đồng/suất. Dịp lễ, Tết, ai cũng có quà, có thưởng.
Ông Trần Văn Nhuận - Phó Chủ tịch UBND xã Triệu Bình, tỉnh Quảng Trị cho hay: “Công ty TNHH May XNK Đại Song Tiến của chị Ngọc là doanh nghiệp hoạt động hiệu quả, tạo việc làm có thu nhập ổn định cho người lao động địa phương. Đồng thời, truyền cảm hứng cho nhiều chị em phụ nữ yếu thế biết vươn lên trong cuộc sống, đóng góp cho sự phát triển của quê hương. Ngoài ra, công ty còn thường xuyên hỗ trợ các hoạt động xã hội, chương trình thiện nguyện vì người nghèo, các phong trào văn hóa văn nghệ của xã Triệu Bình”.
|