Chuyện đời người đi bộ ngàn cây số về quê - Kỳ 2: Người mẹ "thanh sắt" của Thắng
Đời sống

Chuyện đời người đi bộ ngàn cây số về quê - Kỳ 2: Người mẹ "thanh sắt" của Thắng

PHẠM XUÂN DŨNG
Tác giả: PHẠM XUÂN DŨNG
Bà Trần Thị Khuyên đi vào từ cửa hông nhẹ nhàng gần nhưng không ai hay biết. Tôi đứng dậy chào bà. Đó là một người phụ nữ nhỏ bé nhưng có vẻ ngoài tinh anh và rắn rỏi, tưởng như cuộc đời này đã khiến vẻ ngoài của bà như thanh sắt chịu nhiều lửa nên các lớp vỏ đã tan chảy hết, chỉ còn lõi sắt bên trong...

Chuyện đời người đi bộ ngàn cây số về quê - Kỳ 2: Người mẹ

Bà Trần Thị Khuyên, mẹ anh Chu Đức Thắng trò chuyện với tác giả. Ảnh: PXD

Chuyện đời kể lại

Vừa ngồi xuống chiếc ghế nhựa chưa nóng chỗ bà Khuyên đã mau miệng như thể không hề qua một ngày lao động vất vả: "Có bà con xóm làng đây biết, tôi làm đủ thứ nghề, cả mót lúa, về muộn như thế này cũng là thường. Chú xem lúa tôi mót đây này". Tôi nhìn lưng thúng lúa trước mặt mình, thầm nghĩ không biết người phụ nữ này lấy đâu ra sức lực để làm lụng và chèo chống cuộc đời mình.

Đang nghĩ chợt nghe bà nói tiếp: "Mấy việc này đã ăn thua gì, tôi còn đi đãi vàng, chỉ có mình là phụ nữ, băng qua đỉnh 1001 qua tận nước Lào nữa kia".

Tôi giật mình, buột miệng hỏi lại: "Là đi đãi vàng ạ, nhưng đi mấy người?". Bà Khuyên cười cởi mở: "Đi nhiều người nhưng chỉ mình tôi là nữ. Tôi tự làm, tự ăn. Tối đến, tôi nhen cho mình một bếp lửa, ngủ một mình. Đi nhiều ngày, cứ buổi tối, mấy tay đàn ông nói nửa đùa, nửa thật cà khịa: "Cho anh giải trí, năm phân, một chỉ hay bao nhiêu cũng được". Tôi đáp: "Tôi tay làm hàm nhai, thích ai thì lấy làm chồng, thèm gì vàng bạc kiểu ấy, léng phéng là coi chừng".

Mấy bà, mấy chị hàng xóm nghe chuyện đàn ông đãi vàng cười ngặt nghẽo.

Khi nghe chúng tôi hỏi chuyện anh Thắng, bà Khuyên chép miệng: "Thằng Thắng này nó đi làm công nhân trong Nam nhiều rồi nhưng nói thật thu nhập cũng bấp bênh, tính tình lại cũng không giống người ta nên tôi cũng không biết làm sao, giữ nó ở nhà thì nó không chịu, để nó đi thì nhiều khi không biết thế nào. Hôm nó đi bộ ra làm vườn ở Ninh Thuận, ông chủ vườn điện thoại tôi, tôi nói chờ vay tiền thì mới đón con được. Mà nếu đi xe thấy ai lững thững đi bộ giữa đường là tôi đập xe lại, đưa nó về. Vì đi bộ như vậy thì chỉ có nó mà thôi. Nhược bằng rủi ro mà mệnh hệ gì thì mẹ này cũng chỉ có thể đến thắp hương mà thôi, vì tiền đâu mà đưa được con về nhà..."

Bà dừng lại đột ngột, cảm xúc gần như thoáng chốc tê dại rồi cân bằng trở lại, trong khi người nghe vẫn còn ngơ ngác, chưa kịp định thần vì cách nói rất thực mà vẫn có gì đó khang khác, lạ thường.

Tôi hỏi theo thói quen nghề nghiệp: "Thưa, bà làm sao biết tin anh Thắng sẽ về?". Bà Khuyên nói ngay: "Ui, tôi nghe cán bộ xã điện thoại về báo tin Công an tỉnh Quảng Ngãi gọi ra kiểm tra xem địa phương có người làm công nhân ở miền Nam tên là Chu Đức Thắng hay không và họ tên mẹ như vậy, như kia hay không? Họ xác minh thấy đúng thì mới giúp cho nó về quê. Vì thế nó mới được đi xe khách, đến Quán Hàu thì xuống, tôi đạp xe ra đón, rồi hai mẹ con lại đi bộ về. Nó giờ nổi tiếng vì đi bộ thì phải, nghe nói ở nước ngoài cũng gọi điện về hỏi mà".

"Lại đi bộ?", tôi buột miệng hỏi theo quán tính, bà gật đầu: "Chúng tôi đi bộ quen rồi. Nhân đây gia đình cũng gửi lời cám ơn đến các anh cán bộ xã, Ủy ban Nhân dân xã Hàm Ninh và mấy chú công an Quảng Ngãi tốt bụng, không thì chẳng biết lúc nào nó mới được về đến nhà".

Chuyện đời người đi bộ ngàn cây số về quê - Kỳ 2: Người mẹ

Bà Trần Thị Khuyên, mẹ anh Chu Đức Thắng. Ảnh: PXD

Họ lạ của bố

Tôi lại hỏi về một thắc mắc khi tìm về đây: "Dạ, nhưng vì sao khi hỏi anh Thắng họ Chu thì nhiều người dân nói ở đây không có họ Chu?". Bà Khuyên đáp: "Họ nói đúng, ba của Thắng không phải là dân gốc nơi đây, mà là người miền Nam, còn vì sao chúng tôi nên chồng vợ thì câu chuyện dài lắm..."

Ngừng giây lát, rồi không cần rào đón nhiều, bà Khuyên kể luôn: "Tôi tuổi Hợi, sinh năm 1959. Thời bao cấp ở quê quá khổ, nhiều lúc cha mẹ không lo nổi cho con cái. Tôi thấy vậy, nghĩ rằng phải đi kinh tế mới. Nói là làm, khoảng đầu năm 1982 tôi dắt hai thằng em vào Đồng Nai, rồi vào làm công nhân cao su ở đó. Được một thời gian thì lấy ông ấy - Chu Văn Dũng cũng là công nhân cao su, đẻ được hai mụn con. Chồng tôi sa vào rượu chè, cờ bạc, quá khổ tôi về quê. Ngày đi dắt hai đứa em, ngày về dắt hai đứa con, mặc chồng ở lại. Đúng là số khổ. Nhiều người lo lắng hỏi tôi một nách hai đứa con, về làng biết lấy gì mà sống, tôi bảo: "Rồi cũng được tất, họ sống được, mình sống được".

Chồng tôi bị ung thư phổi chết năm 2011, chôn cất tại quê vợ. Con tôi, đứa lớn thì làm thuê bên Lào, cũng không trông gì, còn đứa nhỏ là Thắng thì chú đã thấy. Trời còn cho sức khỏe, tôi vẫn làm lụng không ngơi tay, tôi còn khỏe ngày nào thì cố gắng hết sức ngày ấy".

Mấy bà, mấy chị chăm chú nghe chuyện, thỉnh thoảng lại tán thưởng. Bà Phan Thị Súy, một người láng giềng, nói: "Đời chị Khuyên rất khổ nhưng chị luôn cố gắng, không mấy khi kêu ca, lại chăm chỉ, thật thà nên ai cũng quý. Khổ vậy mà xây được cái nhà như thế này, anh thấy lạ không?".

Tôi gật đầu ngay, đúng là khi mới vào, tôi cũng không khỏi choáng trước ngôi nhà của một người cùng khổ và lấy làm lạ, không hiểu vì sao chủ nhân neo đơn, cơ cực như vậy lại làm nổi điều này...

Kỳ cuối: "Ngôi nhà mơ ước".
Chuyện đời người đi bộ ngàn cây số về quê - Kỳ 1: Người khác thường Chuyện đời người đi bộ ngàn cây số về quê - Kỳ 1: Người khác thường

Suốt cả ngày 7/5 nhiều tờ báo và mạng xã hội thông tin về một công nhân làm việc ở TP.HCM tên là Chu Đức ...

Những phận người thất nghiệp, cạn tiền phải rời TP HCM về quê Những phận người thất nghiệp, cạn tiền phải rời TP HCM về quê

“Ba, bốn tháng nay vợ chồng tôi không làm được đồng nào, không có tiền lấy gì ăn? Nhà trọ thì không có tiền đóng, ...

Những cuộc hồi hương lặng lẽ - Kỳ 2: Giữa đường gặp quý nhân Những cuộc hồi hương lặng lẽ - Kỳ 2: Giữa đường gặp quý nhân

Thật khó hình dung nỗi vất vả và những bất trắc có thể xảy đến với những lao động nghèo bỏ phố về quê, nếu ...

Tin mới hơn

Giải pháp thực hiện truyền thông hiệu quả nhằm tăng cường nhận thức bảo vệ môi trường ở Bắc Ninh

Giải pháp thực hiện truyền thông hiệu quả nhằm tăng cường nhận thức bảo vệ môi trường ở Bắc Ninh

Bắc Ninh đã và đang khẳng định vị thế là cực tăng trưởng năng động của miền Bắc, điểm đến hấp dẫn của các nhà đầu tư, đặc biệt trong lĩnh vực đô thị thông minh, đô thị xanh, công nghệ cao, công nghiệp bán dẫn.
Người thân thẫn thờ ngóng tin, lực lượng chức năng nỗ lực tìm kiếm thuyền viên mất tích

Người thân thẫn thờ ngóng tin, lực lượng chức năng nỗ lực tìm kiếm thuyền viên mất tích

Tỉnh Quảng Trị đã huy động hàng trăm cán bộ, chiến sĩ công an, quân sự, biên phòng triển khai tìm kiếm các thuyền viên mất tích trên biển, trong cơn bão số 10. Trên bờ, người thân của các thuyền viên mất tích đang thẫn thờ ngóng tin.
Công nhân ngành điều tại Bình Phước: Người giữ hồn cho nông sản Việt

Công nhân ngành điều tại Bình Phước: Người giữ hồn cho nông sản Việt

Giữa những con số xuất khẩu hàng tỷ USD mỗi năm của ngành điều Việt Nam, ít ai để ý rằng đằng sau thành công ấy là những đôi tay chai sạn, những giọt mồ hôi rơi giữa xưởng nóng và những câu chuyện đời thầm lặng của người lao động. Từ những người phụ nữ ngồi bó gối bên rổ điều sống để tách vỏ, đến những công nhân vận hành dây chuyền sản xuất hiện đại, họ chính là những mắt xích bền bỉ góp phần đưa hạt điều Việt Nam có mặt tại hơn 90 quốc gia trên thế giới.

Tin tức khác

Người lao động sẵn sàng làm việc trở lại sau kỳ nghỉ lễ 30/4 - 1/5

Người lao động sẵn sàng làm việc trở lại sau kỳ nghỉ lễ 30/4 - 1/5

Kỳ nghỉ lễ 30/4 và 1/5 năm nay kéo dài 5 ngày, mang đến cơ hội quý báu để người lao động (NLĐ) được nghỉ ngơi, đoàn tụ gia đình, và nạp lại năng lượng sau những ngày làm việc miệt mài. Khi những ngày nghỉ cuối cùng khép lại, NLĐ đã quay lại thành phố, chuẩn bị cho tuần làm việc hiệu quả.
Hiện thực những hạnh phúc giản đơn của người lao động

Hiện thực những hạnh phúc giản đơn của người lao động

Giữa xưởng may, phòng kỹ thuật hay dây chuyền sản xuất, không khó bắt gặp những nụ cười của công nhân đang cần mẫn với công việc. Họ tìm thấy hạnh phúc khi được sự công nhận của doanh nghiệp, được sự quan tâm và chăm lo của các cấp công đoàn. Đối với họ, được làm việc, được tin tưởng, được sẻ chia chính là hạnh phúc.
Văn hóa công nhân với nâng cao năng suất lao động và hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp

Văn hóa công nhân với nâng cao năng suất lao động và hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp

Khi nền kinh tế chuyển đổi từ nông nghiệp sang công nghiệp và tiến hành phát triển công nghiệp theo hướng hiện đại, văn hóa công nhân là chủ đề đặc biệt được quan tâm, trong đó có mục tiêu đóng góp cho tăng năng suất lao động và nâng cao hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Bài viết chia sẻ quan điểm của tác giả về xây dựng văn hóa công nhân, đặc biệt trong thời kỳ Việt Nam bắt đầu chuyển sang phát triển bền vững hiện nay.
Luật BHXH 2024: An sinh không dừng lại ở người lao động

Luật BHXH 2024: An sinh không dừng lại ở người lao động

Sửa đổi quy định về điều kiện tuổi của thân nhân hưởng trợ cấp tuất hàng tháng trong Luật BHXH 2024 là lời hồi đáp đầy nhân văn dành cho hàng triệu người lao động và gia đình họ, những người đã âm thầm cống hiến cả cuộc đời cho sự phát triển của đất nước.
Luật BHXH 2024: "Neo giữ" người lao động có kinh nghiệm

Luật BHXH 2024: "Neo giữ" người lao động có kinh nghiệm

Với nhiều người lao động, đặc biệt là công nhân nghỉ hưu không hẳn là “dấu chấm hết” cho một hành trình làm việc, mà có khi lại là khởi đầu cho một giai đoạn mới đầy trăn trở: “Tiếp tục cống hiến hay dừng lại”?
Luật BHXH 2024: Người công nhân không phải “đánh đổi” sinh mạng cho từng ngày công

Luật BHXH 2024: Người công nhân không phải “đánh đổi” sinh mạng cho từng ngày công

Trong hành trình mưu sinh, người công nhân không chỉ đối mặt với sự khắc nghiệt của dây chuyền sản xuất, mà còn phải “vật lộn” với những căn bệnh hiểm nghèo, mãn tính kéo dài tháng năm.
Xem thêm