![]() |
| Dư luận đang quan tâm đến vụ bằng giả của Đại học Đông Đô. |
Khi 600 tấm bằng cử nhân tiếng Anh giả của Đại học Đông Đô cấp cho sinh viên bung bét thì dư luận một lần nữa ồ lên kinh ngạc với dòng tin “trong đó có nhiều người “mua” bằng là cán bộ, công chức nhà nước. Đáng chú ý có 55 trường hợp sử dụng bằng giả này để xét tuyển nghiên cứu sinh, bảo vệ luận án tiến sĩ”!
Thì ra 600 tấm bằng ấy đã được “bán” cho khá nhiều công chức Nhà nước và trớ trêu thay có vị bảo vệ luận án tiến sĩ thật đang dùng bằng cử nhân tiếng Anh giả! Người ta đang tự hỏi phải chăng chỉ có bằng của Đại học Đông Đô giả thôi sao? Những tiến sĩ thật ấy có thật 100% trừ tấm bằng giả đấy không?
Tôi đọc được những dòng bỉ bôi kiểu như tại sao Đại học Đông Đô lại đang tâm, nỡ lòng đi “ bán” tấm bằng giả cho những tiến sĩ thật như thế hoặc người ta đã bỏ tiền thật mà lại “mua” phải bằng giả! Chua chát, cay đắng và cả giận dữ. Không chỉ họ đã đem đến tai tiếng cả cho những tiến sĩ có trình độ, tài năng và học hành thật sự tử tế mà “giáng” một đòn khá đau vào những học vị, học hàm đã luôn bị nghi ngờ
Đừng biện hộ hay thanh minh rằng họ đã học thật nhưng bị cấp bằng giả. Kết luận của cơ quan điều tra cho thấy họ đã cố tình gian dối. “Kết quả xác minh xác định trong số 216 trường hợp nêu trên có tới 193 người được cấp bằng không qua tuyển sinh, đào tạo hoặc không đủ điều kiện để cấp bằng”.
Dư luận đòi hỏi và dân chúng có quyền được biết, ngoài việc xét xử những kẻ từng lãnh đạo Đại học Đông Đô phạm tội thì 55 người trên và số sử dụng bằng giả có phải “đồng phạm” và bị xử lý gì hay không? Làm sao có thể tin tưởng đầu vào bằng tấm bằng giả mà đầu ra lại vênh vang học vị Tiến sĩ thật? Họ giả từ cái cơ bản nhất thì liệu có xứng với danh xưng tiến sĩ, thạc sĩ?
Họ không học ngày nào, cũng chẳng thi cử hay lao tâm khổ tứ như những cử nhân thực thụ suốt mấy năm trời mà chỉ cần bỏ tiền ra mua là có tấm bằng cử nhân cho đúng chuẩn làm tiến sĩ! Vậy những gì họ đang có hôm nay liệu có xứng đáng và có nên tước bỏ? Nếu chỉ xử lý nội bộ hay “rút kinh nghiệm nghiêm khắc” thì tôi tin điều đấy sẽ chỉ “khuyến khích” cho những hành vi tương tự.
Tôi xin chép lại nỗi tức giận của một tiến sĩ: “Bằng giả tức là bằng không có giá trị, không qua học tập mà có, cũng có thể những người này không biết lấy một chữ tiếng Anh nhưng dùng tiền mua bằng để vượt qua tiêu chuẩn về tiếng Anh phục vụ cho làm nghiên cứu sinh và tiến sĩ. Thử hỏi, một nhà khoa học nhưng đến tiêu chuẩn ngôn ngữ cũng không có, chưa nói đến việc đạo đức của người làm nghiên cứu cũng không thì họ có xứng đáng với hai từ tiến sĩ”?
Tôi cũng nghĩ và muốn hỏi rằng nghiên cứu sinh và tiến sĩ lại trắng trợn mua bằng, làm giả chứng chỉ liệu có đủ tư cách giữ những trọng trách họ đang nắm? Một khi chẳng có lòng trung thực mà lại tham gia nghiên cứu khoa học để trở thành tiến sĩ rồi có thể từng bước leo cao, tiến xa trên con đường quan trường thì họ có đem lại được điều gì tốt đẹp hay chỉ thêm nguy hại cho xã hội?
Nếu không mạnh tay, vẫn e dè và cả dung túng, chẳng dám công khai, chắc chắn sang năm hay vài năm nữa câu chuyện bằng giả tiến sĩ thật sẽ lại tiếp tục ồn ào và náo nhiệt.
Gia cảnh của Trương Quang Duy (14 tuổi) bị bạo hành đến mức phải bỏ trốn khỏi quán bánh xèo đang làm thuê, khiến |
Chồng nghiện hút thì vợ con khóc hết nước mắt. Đau khổ, lo lắng, tủi nhục là tâm trạng chung của những người thân. ... |
Hết vụ việc này đến vụ việc khác, những kẻ quấy rối tình dục vẫn ngang nhiên nộp 200 ngàn đồng rồi mọi chuyện ... |
Đọc nhiều
Tin mới
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Tin tức khác
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
Trục lợi trong thảm họa
