![]() |
| Trụ sở Bộ Giáo dục và Đào tạo. Ảnh minh hoạ: Zing.vn |
Nói không bất ngờ là vì ngành Giáo dục trong nhiều năm qua và cho đến tận bây giờ đã tồn tại nhiều vấn đề gây bức xúc xã hội kéo dài: chuyện lạm thu, dạy thêm, học thêm, chuyện thi cử… Mới đây phụ huynh cả nước phẫn nộ trước chuyện sách giáo khoa chỉ dùng được một lần và giá cả trên trời, mà có đại biểu Quốc hội có ý kiến nên coi đó là vụ “Việt Á”” của ngành Giáo dục, cần đưa ra ánh sáng và mổ xẻ đến nơi đến chốn.
Trước đó mấy tuần, dư luận rộ lên chuyện luận án ”Tiến sĩ cầu lông”, mọi người không chỉ bức xúc mà còn ngao ngán trước những thực trạng nhức nhối và bất an của ngành Giáo dục. Một điều rất đáng buồn và đáng suy nghĩ là vì sao dư luận xã hội không còn bất ngờ và cho đó là chuyện đương nhiên mỗi khi tiếp nhận thông tin về những tiêu cực, sai phạm của ngành Giáo dục?
Khi mọi người coi đó là chuyện đương nhiên thì tình trạng đáng lo ngại từ bộ máy rèn dạy con người, chủ nhân tương lai của gia đình, quê hương đất nước cần phải báo động và đương nhiên cần được đưa ra giải phẫu, nhằm cắt đi những ung nhọt làm cơ thể bại hoại.
Mặc dù những vấn đề này luôn thu hút sự quan tâm của dư luận, từ báo chí chính thống đến mạng xã hội, từ câu chuyện thường ngày đến nghị trường Quốc hội. Đảng và Nhà nước đã có những biện pháp kiểm tra, chấn chỉnh, xử lý nhưng phải nói thật rằng chưa đáp ứng yêu cầu của thực tế và mong đợi của phụ huynh, học sinh.
Đã đến lúc các cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp cần đưa những vấn đề này vào nghị sự và chương trình hành động, thể chế hóa kèm theo hành lang pháp lý và chế tài xử lý. Những ung nhọt một khi được phát hiện phải mổ xẻ tận cùng theo kiểu trị bệnh cứu người. Cần có một quyết tâm hành xử quyết đoán một cách không nhân nhượng, tuyệt đối tránh kiểu “Giơ cao đánh khẽ”, ”Đánh trống bỏ dùi”, xuê xoa chiếu lệ, việc nào có thể đáp ứng ngay và luôn thì làm dứt điểm, dư luận chắc chắn sẽ đồng tình ủng hộ cao; việc nào cần nghiên cứu tìm giải pháp khả thi thì cũng đề ra lộ trình, thời gian và phân công cũng như chỉ rõ trách nhiệm cụ thể.
Thời gian không chờ đợi ai và dư luận cũng quá nóng lòng sốt ruột trước những ”bệnh tật” của ngành Giáo dục, trước hết là những vấn đề thuộc quản lý vĩ mô. Mọi người yêu cầu cấp có thẩm quyền ra tay vãn hồi trước câu chuyện vô cùng hệ trọng của chiến lược trồng người. Nếu chậm trễ hoặc làm không đến nơi đến chốn là vừa đắc tội với tiền nhân và vừa thành bia miệng cho hậu thế. Vì tương lai con em chúng ta phụ thuộc rất lớn vào hành động bây giờ của người lớn, của những cơ quan có trách nhiệm về giáo dục.
Bao giờ thì nguyện vọng vô cùng chính đáng này trở thành hiện thực?
| Nếu bạn thấy bài viết hay, bổ ích, có thể ủng hộ Phạm Xuân Dũng một "ly cà phê" để tác giả viết nhiều bài hay hơn nữa phục vụ bạn đọc. Để mời tác giả "ly cà phê" qua MoMo, bạn đọc ấn vào nút “Buy me a coffee” ở bên dưới hoặc quét mã QR của MoMo. Để đăng ký và sử dụng ví MoMo, xem chi tiết hướng dẫn tại đây. "Buy me a coffee"
Hoặc bạn cũng có thể tặng "ly cà phê" cho tác giả Phạm Xuân Dũng bằng cách chuyển khoản trực tiếp vào tài khoản của Tạp chí Lao động và Công đoàn, số tài khoản: 118000001631, Ngân hàng Vietinbank chi nhánh Hà Nội. Lưu ý, trước khi chuyển tiền, bạn đọc vui lòng gõ nội dung: "Tặng cà phê cho tác giả Phạm Xuân Dũng".
|
Đọc nhiều
Tin mới
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Tin tức khác
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
Trục lợi trong thảm họa

