![]() |
Sư Toàn đã làm đơn xin xả giới và hoàn tục, đồng thời giao lại chùa Nga Hoàng cho GHPGVN tỉnh Vĩnh Phúc quản lý. Ảnh: NK |
Những quý thầy quý cô tu hành tinh tấn, mắt sáng thân gầy, ngoài giờ thực hành tu tập thì bận rộn hoằng pháp, tưới cây làm vườn, ngày đêm kín lịch. Những quý thầy quý cô ấy có thể ngồi hàng giờ lắng nghe phật tử chia sẻ nỗi khổ, có thể cùng Phật tử hành thiền, hướng dẫn từng hơi thở. Khi ngồi ăn cùng đại chúng, ai tới trước ngồi trước. Khi vào thiền đường cũng vậy, không có chút đặc quyền.
Biết bao người đau khổ đã vợi bớt, bao trầm luân kiếp người đã lắng lại, từ từ ươm mầm vui tươi trong sự hộ niệm kiên trì bao dung và đầy năng lượng an lành của các quý thầy cô.
Mỗi quý thầy cô như vậy, tài sản chỉ có ba bộ quần áo, cái áo khoác ngoài, một đôi dép, mũ rét, ô che mưa và một chiếc bát. Người nào nhiều hơn thì có cốc sứ uống trà riêng hoặc một hai vật mọn. Có quý thầy mấy chục năm tu hành, giảng đạo hoằng pháp khắp nơi trên thế giới, mà túi chỉ nhiều nhất 50 đô, chừng triệu hai tiền Việt. Đất cát, tu viện, xe cộ, nhà cửa đều không có ai đứng tên, mãi mãi thuộc về đại chúng.
Mỗi tháng, quý thầy cô ấy chỉ cần 500.000 đồng tiền Việt Nam để sinh hoạt ăn uống. Thế mà nhiều khi không đủ tiền sống. Bỏ 500.000 một tháng, 6 triệu một năm là đủ thức ăm đạm bạc cho một vị xuất gia cao quý, bằng một bữa ăn ngập rượu thịt, thế mà cũng không có nhiều người đóng góp. Chỉ vì một điều duy nhất là sự đóng góp ấy dù có ghi lại, có báo cáo nhưng không được nêu danh. Và sẽ đóng cho tu viện, không dúi vào tay làm thân với ai được, người đóng nhiều cả tỷ bạc, cũng được cư xử như kẻ đóng năm chục nghìn.
Đại chúng công bằng, giàu nghèo không phân biệt. Lẽ đời ai đóng nhiều đều muốn được hơn người, nhưng các quý thầy cô vẫn lặng lẽ rau muối chứ không chiều theo bản ngã trái đạo. Những vị Phật tử dúi tiền vào tay thầy, bỏ của cải cho sư nhằm trở thành Phật tử được ưu tiên, tưởng mình có sư sủng ái tức là có thành tựu, thực ra đã lấn sâu vào bùn lầy của tà đạo. Sư thầy tu hú mới như vậy. Mình phải dũng cảm mà nhận rằng nếu có sư thầy như vậy, thì bước sang một bên mà đi tiếp.
Y pháp bất y nhân, dựa vào đạo chứ không phải thờ ông thầy. Giờ nhóm quây lấy một thầy, thi nhau chăm sóc đầy vị kỷ, thầy thì ăn yến ăn cao, đêm lên mạng xem clip, nhắn tin chat chit, đi đâu xe cộ vênh vang, sãi nữ xung quanh vâng dạ, như một ông vua, cộng nghiệp cả thầy lẫn trò rất là nhiều. Người tu chân chính mà gặp cảnh đó, đủ sức thì đã chuyển hoá Phật tử, còn như vẫn yếu thì đã xá chào rồi ra đi để tiếp tục tu hành.
Sư giả như ông Toàn nhiều lắm. Cứ chùa nào mà được truyền tai là chùa thiêng, hoặc xây dựng nguy nga mà lại có quan chức ghé tới, lại như sư tìm nơi trụ trì ăn chia tiền công đức, sư với doanh nghiệp cùng góp sức làm ăn... thì không thể nào là trung đạo.
Nhìn mấy người mặc áo nhà sư, người gồng cứng giả bộ trang nghiêm đánh chuông hút khách du lịch ở mấy cái chùa trên đỉnh Phan mà buồn cười. Tiếng chuông như tiếng kẻng vậy.
Ứng dụng đo ô nhiễm không khí AirVisual đang nổi đình nổi đám đột nhiên biến mất chỉ sau một đêm và những lùm xùm ... |
Khu vực Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ dự báo có mưa vào chiều tối ngày 7/10. |
Trung thu là tết đoàn viên và dẫu muộn hơn nửa tháng thì vẫn rất cần thiết, nhân ái và ý nghĩa đối với mỗi ... |
Đọc nhiều
Tin mới
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Tin tức khác
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
Trục lợi trong thảm họa
