![]() |
| Tất cả chúng ta đều đang đổi mặt với kẻ thù chung, đó là Covid-19. ảnh: Gulf News |
Covid-19 có thể khu trú ở mọi nơi, từ đồ vật tới con người. Cũng bởi chúng ta không nhìn được chúng, nên chúng còn vô tình được tiếp sức bởi sự nghi kỵ, sợ hãi trong mỗi chúng ta, giữa người với người.
Kẻ thù vô hình đã đặt ra vô vàn vách ngăn định kiến mới mà có lẽ, cách đây dăm tháng, không ai dám tưởng tượng. Đó là định kiến về du học sinh trở về đất mẹ trong đại dịch của nhân loại bị một số người lên án (dù số du học sinh chê trách việc cách ly chỉ là vài cá thể trong cộng đồng cả vạn người). Đó còn là sự nghi kỵ của những người gắn mác “F” và người thân của họ phải chịu. Cho dù họ có là F4, F5 thì hết thời hạn tự cách ly, nhiều người chia sẻ họ vẫn nhận những ánh mắt, hành động ái ngại từ một bộ phận của cộng đồng….
Chúng ta không nhìn thấy con virus. Chúng ta chỉ nhìn thấy nhau. Và trong phản xạ sinh tồn bản năng, chúng ta chỉ có thể cố tách mình khỏi những người có khả năng (dù rất nhỏ hoặc thậm chí không có) lây nhiễm.
Nhưng thực tế, khi mọi người đã tuân thủ đúng hướng dẫn của lực lượng chức năng, việc nghi kỵ này chỉ làm nỗi hoang mang tăng lên và kẻ thù ta lợi thế. Vì, chúng ta cùng sống trong vòm trời này, cùng mua đồ ở chợ, ở siêu thị, cùng đặt Grab chuyển hàng tới nhà, cùng mua thứ này thứ kia ở tiệm tạp hóa…
Nói thẳng ra, không ai có thể ích kỷ tìm lối thoát một mình trong câu chuyện này. Mỗi người chỉ có thể thoát đại nạn Covid-19 khi tất cả cùng thoát. Và điều cần lúc này là cùng chung một ý chí hành động theo hướng dẫn của chính quyền. Từng người phải ý thức, phải thực hiện chứ không chỉ đăng đàn trên... Facebook.
Hay nói khác đi, kẻ thù đang ẩn trong mỗi chúng ta. Đó không hẳn là con virus. Mà còn là thói tật của mỗi người. Dẹp được cái sự tiện, cái thói quen không có lợi mùa dịch hay cả nỗi hoang mang dẫn tới nghi kỵ đồng loại vô lối cũng là việc giúp ích cho cuộc chiến chung.
Mỗi người “đánh thắng” thói tật của mình thì đất nước sẽ thắng!
Điều thú vị, kẻ thù vô hình Covid-19 cũng thức tỉnh chúng ta nhiều điều. Rằng tất cả chúng ta đều liên quan đến nhau. Dù chúng ta có làm gì, ở đâu, gia sản thế nào, quan điểm ra sao thì không ai có thể hoàn toàn không liên quan tới cộng đồng. Chúng ta là một và chúng ta cần nhau.
Ngay cả những thứ xung quanh chúng ta đều đáng trân trọng. Bởi lúc này đây, những người Hà Nội cũng không thể làm những điều thường nhật như lên phố uống cafe được nữa. Những người Sài Gòn hết ngày làm cũng không thể rủ nhau ra tiệm, làm “vài xị” nữa. Công việc làm cả chục năm ổn định nay cũng không còn ổn định nữa.
Những thứ chúng ta đã từng có, mà chúng ta nghĩ là đương nhiên, nó không còn đương nhiên nữa. Đồng nghĩa, những thứ chúng ta đang còn như sức khỏe, thời gian bên gia đình, niềm hạnh phúc khi tưới nhành cây không phải là vĩnh viễn nếu chúng ta không biết trân trọng mà hành động cho nghiêm túc.
Nghĩ cho cùng, kẻ thù vô hình cũng đáng sợ nhưng những niềm hạnh phúc vô hình từ trước tới nay mà chúng ta đang có cũng đáng quý biết chừng nào.
Việc của chúng ta là nâng niu niềm hạnh phúc ấy bằng cách mỗi người cùng chung tay tiêu diệt Covid-19. Chìa khóa của công cuộc sinh tồn này cũng là những việc làm tưởng chừng nhỏ bé nhưng đòi hỏi sự tập trung và kiên trì dài ngày: Ở nhà và rửa tay!
Tính đến 7h sáng ngày 26/3, Covid -19 đã xuất hiện ở 198 quốc gia và vùng lãnh thổ, trên 468.000 ca nhiễm bệnh với ... |
Huyện đảo Cần Giờ, TP.HCM hiện đang có khoảng 10 khu cách ly người nghi nhiễm là các khách sạn, khu nghỉ dưỡng và một ... |
Đây là tranh cãi vừa bùng lên hai ngày qua, sự việc càng xôn xao khi Thủ tướng chỉ đạo dừng xuất khẩu gạo ngày ... |
Đọc nhiều
Tin mới
“Nhà giáo cũng cần tri ân xã hội”
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Tin tức khác
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
