![]() |
| Chẳng ai lường, ngăn cản hay giải quyết nổi hậu họa khôn lường của những cơn “ngáo phây - Ảnh minh hoạ. |
Nếu phu nhân kia không đưa những loạt ảnh du hí, vui chơi sang trọng, thừa mứa hay đồ đạc đắt tiền lạc lõng giữa đám đông đang chạy ăn từng bữa thì quan chức nọ có lẽ đã yên bình hơn. Nếu cô A con bố T đừng đem phi vụ “phá” cả trăm tỷ, siêu xe, hàng hiệu... lên facebook “thương bố” thì cha mình đã không phải vất vả thanh minh và e ngại hệ lụy khác.
Không ai cấm, cũng chẳng quy định nào bắt người dùng không được khoe khoang, bốc đồng hay hợm hĩnh trên facebook. Nhưng cũng chẳng ai lường, ngăn cản hay giải quyết nổi hậu họa không lường của những cơn “ngáo phây”.
Khá “bảnh” đã vào trại, Phúc “XO” cũng đang tạm giam để điều tra, Dương Minh Tuyền buộc phải im hơi lặng tiếng... sau thời gian dài họ ảo tưởng mình là quyền lực mới trên facebook và “ngộ” sức mạnh ảo. Cũng như hàng trăm ngàn nhân vật sống ảo khác từ Tây sang Ta, từ trẻ con đến trưởng thành, nếu biết kiềm chế, ẩn mình và bớt khoe khoang, bốc phét trên thế giới ảo thì có lẽ kết cục thảm hại không đến nhanh như vậy.
Tự nhiên khuấy đục cuộc sống gia đình, bỗng dưng chuốc lấy thị phi, đang yên ổn lại muốn nổi danh bất đắc dĩ... dù đã có biết bao bài học, rất nhiều kinh nghiệm thương đau và vô số hệ lụy khôn lường nhưng trong cơn “ngáo phây” người ta vẫn dính vào!? Ông bố ấy phải chua chát chữa cháy rằng "Tôi cướp đâu ra 20 tỷ đồng mỗi năm mà chi cho con gái như vậy. Thân tôi còn chưa lo xong nữa là lo cho người khác. Nó đồng bóng, trẻ con, hồ đồ thích tôn vinh, khoe khoang nhưng chỉ là công chức, lương tháng vài triệu đồng.".
Cũng như ông H, bà N hay khá nhiều vụ khác, những lời như ông bố nói lại không đủ khỏa lấp những gì cô con đã nói đi. Khi mà những hình ảnh bốc đồng, tiền bạc khoe khoang, của cải hợm hĩnh... đã lan đầy trên facebook thì lời nói lại có chân thành, giải thích có đúng là sự thật thì cũng rất dễ như “gió thoảng mây bay”. Ai cũng biết, người nào cũng hiểu tất cả ồn ào ầm ĩ trên facebook cũng chỉ thoảng qua sau vài ba ngày. Nhưng nỗi đau, ân hận và cả những vết sẹo thì còn lại, cần rất nhiều thời gian để chữa trị và phai mờ.
Không ai cấm đem chuyện riêng ra chia sẻ nhưng đừng biến đó thành “mồi nhậu” của dân phây. Chẳng luật lệ nào quy định không được đem uy quyền, của cải, tiền bạc lên mạng nhưng đừng để trở thành hậu họa dài lâu. Mỗi người có sở thích, niềm vui và suy nghĩ cần được tôn trọng miễn sao đừng để rơi vào trạng thái “ngáo phây”. Thuốc chữa rất hiếm, bệnh trị rất khổ và hậu quả giải quyết rất khó.
Đọc nhiều
Tin mới
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Tin tức khác
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
Trục lợi trong thảm họa
