Người ta hay nói “cho đi là nhận lại”, và với tôi, điều ấy chưa bao giờ đúng hơn thế. Khi góp một phần nhỏ công sức vào các hoạt động của nhà trường, tôi không ngờ rằng mình lại nhận về nhiều đến vậy. Không chỉ là sự ghi nhận về chuyên môn mà còn là sự quan tâm, động viên về tinh thần và hỗ trợ thiết thực về vật chất từ Ban Giám hiệu, đồng nghiệp và đặc biệt là từ tổ chức Công đoàn nhà trường.
Tôi vẫn không thể nào quên giai đoạn 2016 – 2019, quãng thời gian mà cuộc đời tôi dường như bị nhấn chìm trong những mất mát nặng nề. Vừa phải lên lớp, vừa túc trực chăm sóc người thân bệnh nặng, rồi đau đớn tiễn biệt cả cha lẫn mẹ – những trụ cột thiêng liêng nhất cuộc đời tôi.
Những ngày đó, mỗi bước đi đều chông chênh, mỗi buổi đứng lớp đều là một lần nén đau thương. Tôi đã từng nghĩ mình sẽ không đủ mạnh mẽ để vượt qua. Nhưng chính trong giai đoạn tưởng chừng như yếu đuối nhất ấy, tôi cảm nhận được sâu sắc nhất giá trị của hai chữ “đồng nghiệp” và hơn thế nữa là vai trò của Công đoàn, nơi đã trở thành điểm tựa vững chắc nhất cho tôi bám víu để vượt qua những ngày giông bão.
![]() |
| Hội nghị tuyên dương gương điển hình tiên tiến. Ảnh: ĐVCC |
Những lời hỏi han ân cần, những cái nắm tay động viên lặng lẽ, những khoản hỗ trợ vật chất kịp thời từ Công đoàn nhà trường không chỉ giúp tôi vơi đi gánh nặng trước mắt, mà còn tiếp thêm sức mạnh tinh thần để tôi tiếp tục vững bước trên hành trình làm nghề, làm người.
Cho đến hôm nay, dù thời gian đã trôi qua, đồng nghiệp vẫn luôn quan tâm đến tôi, từ sức khỏe đến tâm trạng… với một tấm lòng chân thành mà không điều gì có thể thay thế.
Tôi hiểu rằng, mình không phải là người duy nhất từng trải qua biến cố. Trong từng câu chuyện của mỗi người, trong từng hoàn cảnh riêng, Công đoàn nhà trường luôn hiện diện như một người bạn lớn, một bờ vai ấm áp để tựa vào. Dù là lúc ốm đau, hiếu hỉ hay khó khăn, không ai trong chúng tôi bị lãng quên. Bởi trong mắt Công đoàn, không có ai là “người ngoài cuộc”. Chúng tôi – mỗi công đoàn viên – đều là một phần không thể thiếu của đại gia đình Trần Khai Nguyên.
Có lẽ chính vì điều đó mà trong lòng tôi, Công đoàn không chỉ đơn thuần là một tổ chức đại diện cho quyền lợi người lao động. Đó là nơi nuôi dưỡng những tình cảm chân thành giữa người với người, là “vòng tay ôm” trọn lấy từng thành viên, xoa dịu nỗi đau, san sẻ áp lực và gìn giữ tình người giữa bộn bề công việc. Ở đây, chúng tôi sống và làm việc với nhau không chỉ bằng trách nhiệm mà còn bằng tình nghĩa, điều mà không phải tổ chức nào, môi trường nào cũng có thể đem lại.
Không ít lần tôi tự hỏi, nếu được lựa chọn lại từ đầu, liệu tôi có thay đổi gì không? Và câu trả lời vẫn luôn là: “Không”. Tôi vẫn sẽ chọn Trần Khai Nguyên – nơi tôi đã, đang và sẽ tiếp tục gắn bó. Bởi ở nơi này, tôi được cảm nhận sự yêu thương, được sống trong một cộng đồng mà Công đoàn là trung tâm kết nối mọi thành viên. Dù là những dịp tham quan nghỉ dưỡng, những buổi hội thao sôi nổi, hay đơn giản chỉ là những lần cùng nhau nấu ăn, sinh hoạt câu lạc bộ Nữ công – tất cả đều là cơ hội để chúng tôi gần gũi, lắng nghe, thấu hiểu và chia sẻ với nhau những điều mà đôi khi chính người thân trong gia đình cũng khó lòng cảm nhận được.
Không phải ai cũng có được một nơi làm việc mà đồng nghiệp coi nhau như người thân, và tổ chức Công đoàn là chiếc cầu nối bền chặt cho những mối quan hệ ấy. Tại Trần Khai Nguyên, chúng tôi may mắn có được điều đó. Chính nhờ những hoạt động phong phú và đầy ý nghĩa do Công đoàn tổ chức, chúng tôi không chỉ gắn kết với nhau hơn mà còn cảm thấy công việc trở nên nhẹ nhàng, ý nghĩa hơn rất nhiều.
![]() |
| Công đoàn là nơi nuôi dưỡng những tình cảm chân thành giữa người với người. Ảnh: ĐVCC |
Có thể nói, Công đoàn đã vượt ra ngoài vai trò là tổ chức đại diện bảo vệ quyền lợi của người lao động để trở thành một điểm tựa tinh thần thực sự. Đó là nơi mà mỗi thành viên đều cảm nhận được sự công bằng, tôn trọng và yêu thương. Đó là nơi chúng tôi có thể khóc, có thể cười, có thể tựa vào nhau mà không phải giấu giếm những tổn thương hay yếu đuối của bản thân. Tôi vẫn thường nói vui với các đồng nghiệp rằng: “Ở đây, chúng ta không chỉ có đồng nghiệp, mà còn có gia đình thứ hai”. Và tôi tin rằng, điều đó đúng không chỉ với riêng tôi, mà còn đúng với rất nhiều người khác trong mái nhà Trần Khai Nguyên này.
Nếu ai đó hỏi tôi rằng điều gì đã giúp tôi vượt qua những giai đoạn khó khăn nhất cuộc đời, tôi sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Chính là vòng tay của Công đoàn – là tình cảm, sự sẻ chia và lòng nhân hậu của những con người nơi đây”. Và nếu được chọn lại một lần nữa, tôi vẫn sẽ chọn làm một công đoàn viên – để tiếp tục sống, cống hiến và sẻ chia, để tiếp tục cho đi. Bởi tôi biết rằng điều nhận lại sẽ luôn là vô giá.
| Tác phẩm tham dự Cuộc thi viết “Vòng tay Công đoàn” lần thứ V do Tạp chí Lao động và Công đoàn tổ chức. Cuộc thi nhằm tuyên truyền, cổ vũ những trường hợp đoàn viên, người lao động được tổ chức Công đoàn, cán bộ công đoàn chăm lo, bảo vệ thiết thực, hiệu quả; nhờ đó có sự thay đổi tích cực trong cuộc sống. Thông qua bài viết nêu bật nỗ lực của tổ chức Công đoàn, cán bộ công đoàn trong việc thực hiện nhiệm vụ cốt lõi đại diện bảo vệ, chăm lo cho đoàn viên, người lao động; góp phần khẳng định Công đoàn Việt Nam đã, đang và sẽ mãi là chỗ dựa vững chắc, tin cậy, nơi gửi gắm niềm tin của đoàn viên, người lao động. Mời độc giả xem thêm TẠI ĐÂY Địa chỉ nhận tác phẩm dự thi: vongtaycongdoan.ldcd@gmail.com |
Đọc nhiều
Tin mới hơn
Người cán bộ công đoàn gieo niềm tin, vun đắp tình đồng nghiệp
Người “giữ lửa” phong trào công đoàn ở Trường THCS Đông Hòa
Ngày hội gia đình – vòng tay gắn kết yêu thương
Tin tức khác
Người cán bộ công đoàn giữ lửa yêu thương trong mái trường mầm non
Chăm lo đời sống, bồi dưỡng tinh thần, tạo nền tảng cho sự cống hiến
Công đoàn Bệnh viện Nhi Đồng 2: Tiếp sức người lao động vượt qua số phận
30 năm một hành trình công đoàn nghĩa tình
Người lao động có một điểm tựa nhân văn

