![]() |
Sáng 4/5, hàng triệu HS-SV bắt đầu đến trường sau kì nghỉ chưa từng có trong lịch sử. |
Hôm qua, hàng trăm ngàn du khách sau mấy ngày chen chúc nhau đã quay về nhà để bắt đầu những ngày “bình thường mới”. Sáng nay, hàng triệu HS-SV bắt đầu đến trường sau kì nghỉ chưa từng có trong lịch sử.
Mấy ngày nữa, mọi việc sẽ trở lại bình thường như chưa hề có Covid-19. Nhưng làm thế nào để an toàn cho tất cả vẫn là câu trả lời khó khăn.
Nhìn dòng người chen chúc và san sát ở Đà Lạt mấy ngày qua hay đám đông ken đặc ở nhiều bãi biển, không ít người giật mình chợt nghĩ nếu… Không ai muốn, chẳng một người nào mong những ngày giãn cách xã hội nghiêm ngặt quay trở lại. Thông cảm cho số đông sau bao ngày bị “chôn chân” nhưng coi thường Covid-19 và bỏ qua phòng ngừa như thế rất đáng lo ngại.
Sáng nay chở con đi học, tôi nghe thầy hiệu trưởng hét khản cổ trong loa: “Yêu cầu các em không tụ tập gần nhau”. Mặc cho thầy quát, mặc cho cô đến giải tán, mấy phút sau cả nhóm 5-7 HS vẫn tụ lại, vui vẻ và hồ hởi sau hơn 3 tháng cách xa. Rồi chúng nghỉ trưa thế nào, ăn ra sao và vui chơi cách gì? Trường nào cũng bảo đã tính và có cách hết rồi nhưng nhìn hiệu trưởng bất lực thế kia tôi thật sự lo.
Tiền rất cần, học không thể thiếu và mọi hoạt động cũng nên nhanh chóng trở lại. Nhưng bài học Singapore và Nhật Bản vẫn còn cay đắng rõ ràng đó. Sự chuẩn bị trên lý thuyết ở nhiều tỉnh, thành đã hiện rõ còn trên thực tế lại bị động và không thể xứ lý, giải quyết nổi khi quá đông người vi phạm giãn cách!
Khi mọi chuyện bình yên thì đó vẫn là niềm vui nhưng chỉ một ca hoặc nghi nhiễm thôi, tất cả sẽ là nỗi vất vả và cực khổ cho cả bộ máy khổng lồ.
Mở cửa đối mặt với rủi ro dịch bệnh còn ngược lại sẽ chật vật với nỗi lo kinh tế. Nhưng cả ở Việt Nam lẫn trên thế giới, dù ban đầu có theo cách riêng nào thì cuối cùng cũng phải “hy sinh lợi ích kinh tế để đảm bảo sức khỏe người dân”.
Không ai cực đoan đến nỗi đòi phải cách ly như trước 15/4, chẳng ai mong muốn đóng cửa như cũ để bình yên. Tuy nhiên với những gì đang diễn ra mấy ngày qua và phố xá đông đúc, hàng quán nhộn nhịp, khẩu trang lơi dần, phòng chống lơ là… thì vẫn cần những cẩn trọng cần thiết.
Kịch bản phòng bệnh cho hàng triệu HS đã được chuẩn bị, phương án ứng phó khi dịch bệnh quay lại cũng đã sẵn sàng. Nhưng chia mỗi lớp thành hai, buộc những em nhỏ luôn hiếu động phải cách xa nhau, luôn rửa tay diệt khuẩn hay mang khẩu trang có thể yên ả trong 1, 2 tuần đầu nhưng mấy tháng nữa sẽ như thế nào đây? Bài toán ấy rất khó và sẽ càng khó hơn khi ngoài trường học, người lớn vẫn vô tư bỏ qua những điều bắt buộc trẻ nhỏ.
Cuộc sống không thể dừng lại, Covid-19 không thể phá hủy mọi thứ và con người không thể tự “cách ly” mãi. Mọi chuyện nên và cần tiếp diễn dù bất cứ điều gì xảy ra nhưng làm thế nào cho chúng ta vẫn an toàn thì không chỉ là kịch bản trên giấy hay phương án lý thuyết mà cần nghiêm khắc với thực tế chứ đừng tưởng rằng, nghĩ vậy…
Cập nhật thông tin đến 7h sáng ngày 4/5, Covid-19 đã xuất hiện ở 212 quốc gia và vùng lãnh thổ với hơn 3,56 triệu ... |
Lo lắng là tâm lý chung của rất nhiều cha mẹ là người lao động tại Đà Nẵng, Quảng Nam có con sẽ trở lại ... |
Câu chuyện đẹp hiếm có này vừa diễn ra tại nước Anh, có thể nhiều người đã đọc đã nghe nhưng đều lướt qua như ... |
Đọc nhiều
Tin mới
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Tin tức khác
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
Trục lợi trong thảm họa
