![]() |
| Ông Phạm Phú Quốc. |
Sự thật thế nào, đúng sai ra sao và vị đại biểu Quốc hội (ĐBQH) này vi phạm điều gì thì các cơ quan có thẩm quyền sẽ làm rõ nhưng trách nhiệm của quan chức là điều phải mổ xẻ thấu đáo. Nếu chỉ là dân thường hoặc nắm những vị trí mà Luật không cấm, quy định cho phép thì việc ông Quốc có quốc tịch nước nào thêm bằng con đường hợp pháp chẳng có gì đáng lên án hay dư luận bức xúc như qua nay.
Nhưng với tư cách là ĐBQH kiêm Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội; Tổng giám đốc Công ty TNHH MTV phát triển công nghiệp Tân Thuận, một doanh nghiệp 100% vốn nhà nước thì rõ ràng ông ấy không được phép “quên” hay giấu giếm như vậy.
Có thể biện minh rằng Luật Tổ chức Quốc hội không cho phép ĐBQH có hai quốc tịch đến 01/01/2021 mới có hiệu lực nên mình không vi phạm nhưng là một quan chức hàng chục năm qua, ông ấy không thể không biết chẳng được phép làm điều đó.
Ông Quốc càng chẳng có lý do nào bào chữa chính đáng vì cựu ĐBQH Nguyễn Thị Nguyệt Hường đã từng bị bãi miễn vì lý do 2 quốc tịch tương tự ông ta.
Giống như rất nhiều trường hợp hay vụ việc khác, nếu muốn qua mặt tổ chức, bất chấp các quy định hay không chấp nhận trách nhiệm quan chức đang có thì nên chọn con đường thường dân để làm cái gì mình thích. Không quốc gia hay luật pháp nào chấp nhận việc chễm chệ vừa ngồi ghế này lại cố tình vi phạm thứ cấm kị. Chẳng những quốc gia mà cử tri cũng không cho phép công chức của mình hay đại biểu của họ hành xử như thế.
Ai cũng có quyền mưu cầu hoặc vươn tới điều mà họ cho là tốt đẹp hơn. Luật pháp nước nhà và quy định quốc tế cũng không cấm công dân nước này vào quốc tịch nước khác nếu đủ điều kiện. Nhưng trước hết, ông Quốc, bà Hường hay còn ai đó nữa phải làm đúng trách nhiệm quan chức đang mang, luật pháp nước nhà cần tôn trọng và không được dối trá cử tri họ đại diện.
Khi những người như ông Quốc cố tình giấu và bất chấp lách những “cửa hẹp” để làm những điều như thế thì trách nhiệm quan chức đã bị họ bỏ qua một bên. Lúc họ để những toan tính cá nhân lên trên con đường họ phụng sự có lẽ chức tước hay “chỗ ngồi” không còn dành cho họ. Quốc tịch Síp hay của quốc gia nào có thể “mua” bằng tiền nhưng trách nhiệm của những người như ông Quốc chỉ có lương tâm họ quyết định.
Khoan bàn về việc tiền đâu gia đình ông ấy có để thêm quốc tịch Síp, chưa nói đến chuyện ông Quốc vi phạm những gì hay bằng cách nào ông ta vẫn vượt qua được nhiều vòng “thanh kiểm” để giữ hết chức vụ này đến chức vụ khác.
Điều mà dư luận mong mỏi, cử tri yêu cầu cần phải rõ ràng là làm sao để không còn những ông Quốc B hay bà Hường C vì điều đó giữ được sự thượng tôn của luật pháp, nghiêm minh của liêm chính quan chức nước nhà. Phân định chắc chắn và minh bạch công khai được những chuyện như vậy không chỉ khiến bộ máy công quyền sẽ “an toàn” mà lòng tin của công dân, cử tri cũng vững vàng hơn.
Cập nhật thông tin Covid-19 lúc 7h sáng ngày 26/8, tổng số người nhiễm trên toàn cầu đã lên tới hơn 24 triệu, hơn 822 ... |
Bé trai hai tuổi ở Bắc Ninh đã về nhà an toàn trong vòng tay bố mẹ. Xem lại các clip hành trình, lời kể ... |
Sau những nỗ lực phối hợp cùng cơ quan BHXH, Công ty TNHH PouYuen Việt Nam đã bắt đầu trả sổ BHXH cho 2.786 |
Đọc nhiều
Tin mới
“Đi bắt học trò”
Người về từ đại dương
Để có năng lượng sạch, trước tiên phải có môi trường đầu tư sạch
Tin tức khác
Sau lưng là thành phố
Giáo dục bằng tình thương
Phải truy trách nhiệm “chợ trên quốc lộ”
Phải “sốt ruột” hơn nữa trên EWEC
Trục lợi trong thảm họa
